Nói tới đây, dù tâm tư đơn thuần như Ôn Lê Vãn cũng đã hiểu ra.
Lại liên tưởng đến chuyện buổi chiều ông cụ có nói cố gắng để sớm được bế chắt, mặt cô lập tức nóng bừng lên dưới bàn tay đang nhéo má của Văn Cảnh Bạch.
Cô ngượng ngùng hất tay anh ra, thẹn thùng lườm một cái: “Vậy sao anh không nói sớm?”
Nếu anh chịu nhắc một tiếng, cô cũng đâu có ngây thơ tin là thật chứ!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT