Chiều hôm sau, khi Ôn Lê Vãn đeo ba lô bước ra khỏi cổng trường với những bước chân nhẹ nhàng, chiếc xe quen thuộc đã đậu sẵn bên lề đường, vẫn là chỗ cũ như hôm qua.
Người trong xe dường như cũng đã trông thấy cô, theo phản xạ bật đèn xi nhan nhấp nháy như một lời chào đón.
“Em ăn gì chưa?” Văn Cảnh Bạch vừa thấy cô lên xe liền buột miệng hỏi.
Ôn Lê Vãn khẽ gật đầu, “Rồi ạ. Còn anh?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT