“Cô ở trên TV cũng không khác nhau lắm, còn lười nữa.”
Phó Anh quay đầu lại nhìn thanh âm phát ra từ phía sau, cô nhìn thấy thiếu niên nội loạn kêu muốn về nhà cả ngày kia, lúc này khi nói chuyện cổ họng cũng khàn khan, rất khó khăn.
Phó Anh cũng mới vừa đi ra từ trong lều vải, tìm một nơi nhìn trời nhìn biển, không nghĩ đến Cừu Sách sẽ rảnh rỗi đến nói chuyện với mình: “Tôi lười chỗ nào?”
“Bọn họ đều đi đánh cá để tìm đồ ăn, còn cô cái gì cũng không làm, không phải lười thì là cái gì.”
“Đó là chiến tranh sinh tồn, tôi cũng không có để cho bản thân chết đói, không coi là lười.”
“…” Cừu Sách dừng một chút, “Hừ!” Nghe thì cũng rất có lý.
Cừu Sách tìm một nơi cách Phó Anh ba mét mà ngồi xuống, sau đó lại thở dài: “Tôi rất muốn trở về nha, tôi không muốn trở thành người rừng…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT