Phó Anh chuẩn bị muốn đi thì đã thấy Ưng Thanh Thanh lấy hết dung khí mà đi đến chỗ mình. Phó Anh âm Thầm nhíu mày, bởi vì cô cùng Ưng Thanh Thanh trải qua nhiều lúc giằng co thì đối với cô Ưng Thanh Thanh tránh được lúc nào thì tránh lúc đó, rất ít khi chủ động trò chuyện.
Hai mắt Ưng Thanh Thanh đỏ bừng: “Nghe nói cô cũng bị thương, cô còn tốt đó chứ?”
Phó Anh: “Còn tốt, không có việc gì?”
Đáp lại mà nụ cười miễn cưỡng của Ưng Thanh Thanh, bất đắc dĩ nói: “Nếu cô cũng giữ chặt a Lăng thì tốt rồi, bác sĩ nói từ nay về sau anh ấy cũng không thể nhảy nữa, anh ấy thích nhảy như vậy còn có ước mơ sẽ trở thành một ca sĩ như Jackson, hôm nay anh ấy có bao nhiên đau khổ chứ…”
Phó Anh trợn trắng mắt một cái, nói lời này ra giống như do cô mà chân của Triệu Lăng bị thương vậy.
Nhưng lúc này thì nói cái gì được, trước mặt Triệu Lăng thì cô không có tiếng nói nên dù sao cô cũng phải nhất định bị chịu trách nhiệm.
Quả nhiên, trợ lý Ưng Thanh Thanh cùng trợ lý của Triệu Lăng trừng mắt Phó Anh ánh mắt như muốn giết người, giống như Phó Anh mới là kẻ gây ra mọi chuyện, “Tôi thấy rồi, Phó Anh, cô rõ ràng có thể giữ chặt anh ấy mà.”
Trợ lý cảu Triệu Lăng nhớ lại lúc sự việc sảy ra, hắn tận mắt thấy Phó Anh bỏ qua Triệu Lăng, lựa chọn Hồ Khai Vũ, cho nên đối với cách làm của Phó Anh rất tức giận, tự nhiên lúc này sẽ giận cho đánh mèo đối với Phó Anh.
Phó Anh: “Vậy ý của anh là tôi nên từ bỏ Hồ Khai Vũ?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT