Phó Anh nghĩ tới hoang đảo cầu sinh, chỉ cảm thấy chuyện kia dường như đã cực kỳ lâu trước kia.
Thời điểm đó là lần đầu tiên cô không giấu giếm bản thân mình trước ống kính, có thể là do đáy lòng cô luôn bất mãn với kịch bản, luôn bất mãn với cuộc song, cho nên chẳng muốn giả bộ nữa.
Nhưng cô cũng không nghĩ tới, người xem lại thích bản thân của cô, cũng một phần là cô có thực lực để dựa vào, nếu không thì vẫn bị mắng như thường thôi.
Phó Anh nói: “Lần này tới chơi mấy ngày? Tôi còn muốn quay phim, không thể đi chơi cùng cậu đâu, cậu chỉ có thể tự mình chơi thôi.”
Cừu Sách: “Yên tâm đi, không cần phải để ý đến tôi, tôi cũng có kế hoạch của mình.”
Cừu Sách gọi kế hoạch của mình chính là để bạn của hắn tự do hoạt động, còn cậu ta thì đến đoàn làm phim của Phó Anh mà xem cô quay phim, xem xong thì lấy máy tính từ trong ba lô ra, cũng không biết là đang gõ cái gì.
“Viết luận văn nha, tôi muốn nhanh chóng tốt nghiệp, xây dựng sự nghiệp của riêng bản thân mình, miễn cho cha mẹ tôi mỗi ngày đều quản tôi.” Cừu Sách nói, hắn đã lớn rồi, nhưng những người bên cạnh đều không nghĩ như thế.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play