Phó Anh đi qua ngồi xuống, nơi này ở lầu hai, vị trí rất tốt, tầm nhìn cũng thoát đạt, cúi đầu là có thể thấy được vườn hoa núi giả, những chiếc lá ngân hạnh vàng óng bay đầy đất.
Chẹp chẹp, là một viên đạn bọc đường nha.
Đây cũng không phải là khung cảnh thẩm vấn nên có.
Giang Thành: “Muốn uống chút gì không?”
Phó Anh gọi một ly nước cam ép, quả cam ngọt ngào có chút vị chua, uống rất ngon.
Đãi ngộ quá tốt có thể sẽ ăn mòn tâm trí người ta nha.
Nhưng cũng không thể không nói Giang Thành là một người vô cùng lịch sự, rất lễ phép, chắc chắn Ưng Thanh Thanh đã nói xấu cô không ít, cho mình cõng rất nhiều nồi (mang nhiều tiếng xấu), nếu không thì sao cảnh sát lại tìm đến cô mà tra hỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play