Giang Thành nghe xong chuyện Ưng Thanh Thanh tự trách tố khổ, trong lòng thì nở nụ cười gằn.
Nếu như hắn không biết đằng sau lưng Ưng Thanh Thanh có cao thủ thâu tóm mạng lưới, thì có lẽ hắn có thể tin tưởng Ưng Thanh Thanh vô tôi, nhưng hắn biết quá nhiều, sao có thể tin tưởng Ưng Thanh Thanh không biết một chút chuyện gì liên quan đến Tề Nguyệt?
Làm sao mới có thể lôi người phía sau lưng Ưng Thanh Thanh ra được đây?
Với lại gần đây Giang Thành cũng nghe đến chuyện ‘Quầy bán quà vặt Bạch Hoa’, nghe nói cửa hàng này đi đến không thấy ảnh đi về không thấy bóng, có rất nhiều người bỏ ra số tiền lớn để tìm người đằng sau quán tạp hoá, có người còn lần theo tài khoản ngân hàng, cuối cùng lại hướng đến một cái tài khoản không tồn tại, thần thông như thế, làm cho Giang Thần nghĩ đến người thần bí đứng sau lưng Ưng Thanh Thanh.
Hắn để ý một khoảng thời gian, lúc này thì tạm thời không xác định được Ưng Thanh Thanh có quan hệ với quán tạp hoá hay không.
Giang Thành nhìn Ưng Thanh Thanh ở trước mặt, tuỳ ý mà nói: “Em có nghe nói đến quầy bán quà vặt Bạch Hoa không? Nghe nói đồ vật bên trong rất thần kỳ, ngay cả bệnh ung thư cũng trị được.”
Ưng Thanh Thanh nhướng mày, làm sao mà cô ta không biết được chứ: “Lúc trước chân a Lăng bị tổn thương, cũng la hét đòi mua hắc ngọc đoạn tục cao của quán tạp hoá này…., anh Giang Thành, chẳng lẽ anh cũng muốn mua? Em cảm thấy cửa hàng này không thể tin được, mặc dù hiểu quả rất rốt, nhưng ai biết có thể lại di chứng nào không, nếu có di chứng thì làm sao bây giờ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play