Cừu Sách cố gắng mà đuổi tới, cuối cùng cũng đến khách sạn, Phó Anh nghe được tiếng đập cửa ầm ầm, liền biết là cậu ta tới.
Phó Anh vừa mới mở cửa phòng ra, liền thấy cặp mắt to đỏ bừng, dường như ngay lập tức thiếu niên có thể oà khóc lên.
Cô sửng sốt một chút, cười nói: “Tôi còn chưa chết… được rồi.” Lại bị ôm, đến lúc này Phó Anh mới phát hiện bản thân mình rất thấp, cô cố gắng vỗ vỗ lưng thiếu niên: “Được rồi được rồi, buông ra thôi nào.”
Cừu Sách buông Phó Anh ra, ôm một chút hi vọng nói: “Có phải là hiểu lầm không? Đi thôi, bây giờ chúng ta đi liền đến bệnh viện! Chắc chắn là giả!”
Cậu ta lôi kéo Phó Anh muốn đi ra ngoài, vừa nói: “Tôi đã sắp xếp xong hết rồi, chúng ta chỉ cần trực tiếp đi qua thôi, không ai dám làm lộ tin tức của chị đâu.”
Nhà bọn họ có bệnh viện trên toàn cả nước, đương nhiêu thành phố B cũng không ngoại lệ.
Đương nhiên, cậu ta cũng ghét người làm lộ tin tức của Phó Anh, nhưng nếu không phải như thế, thì bọn họ chỉ có thể mơ mơ màng màng, đến khi Phó Anh chết mới có thể biết… Nghĩ tới đây, trong lòng của cậu ta càng thêm buồn bã, đôi mắt càng đỏ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play