Mà Ưng Thanh Thanh có thể biết hắn còn chưa viết ra , chỉ có thể là cô ta cũng đi đến tương lại… Đến từ tương lai? Trùng sinh?
Mặc dù không có sớm viết ra để làm chứng cứ giúp chứng minh được ca khúc này là của mình, nhưng lúc này cũng đã chứng minh được Ưng Thanh Thanh là người không đơn giản.
Đây cũng được coi như là trong hoạ có phúc phải không?
Hắn cười lạnh một cái, giờ phút này hắn mới chính là thiếu gia nhà họ Triệu kiêu căng cao quý, Ưng Thanh Thanh thấy nụ cười của hắn sững sờ một chút, cho đến bây giờ hắn chưa từng dùng thái độ đó đối diện với cô ta…
Triệu Lăng nói: “Ưng Thanh Thanh, chân tướng như thế nào trong lòng cô biết rõ, báo cảnh sát sao? Ha ha, cô với tôi đều biết không báo cảnh sát được, chuyện tà môn như thế, nói ra chỉ làm cho người khác cho rằng chúng bị bệnh tâm thân, hoặc là tôi có bệnh tâm thần, ghen ghét tài hoa của người khác, vừa ăn cướp vừa la làng. Ngược lại là cô, vừa vô tội vừa đáng thương nhất.”
“… Anh đang nói cái gì vậy?” Trong lòng Ưng Thanh Thanh kinh ngạc, Triệu Lăng cũng trùng sinh rồi sao? Nhưng mà rõ ràng hôm qua hắn còn rất tốt mà.
Triệu Lăng lần thứ hai cười lạnh một tiếng: “Ưng Thanh Thanh, cô cho rằng cô rất đặc biệt sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT