Bách Cảnh Chu vừa bực vừa buồn cười: “Anh còn đang định hỏi sao em lại ở đây đấy. Mọi người đều đi học nhảy cả rồi, sao em lại một mình ngồi đây? Có chỗ nào không khỏe à?”
Lạc Thời Hi dĩ nhiên không thể khai ra chuyện mình thức trắng đêm để cày game, giờ đang định tranh thủ ngủ nướng. Dù gì thì cậu cũng là người có tinh thần hợp đồng, không thể dễ dàng tiết lộ thỏa thuận giữa mình và đạo diễn.
Vì thế cậu chỉ cười trừ, thuận theo lời của Bách Cảnh Chu: “Đúng vậy, hôm qua em về phòng thấy hơi đau đầu, cảm thấy khó chịu lắm.”
Vừa hay lúc này cậu mới tỉnh dậy, đầu còn bị vùi trong chăn đến đỏ ửng, đôi mắt lấp lánh nước vẫn còn mơ màng, hàng mi dài khẽ chớp nhìn về phía Bách Cảnh Chu, trông vừa vô tội lại vừa đáng thương.
Trái tim Bách Cảnh Chu như bị ai đó đánh mạnh một cái, mềm nhũn cả người. Trong mắt anh lúc này, Lạc Thời Hi chẳng khác nào một chú cún con bị mưa dầm ướt nhẹp, yếu ớt mà đáng thương. Giọng nói vốn đã dịu dàng của anh giờ lại càng nhẹ nhàng hơn, thấp giọng dỗ dành: “Nếu thấy không khỏe thật thì anh đưa em đến phòng y tế khám nhé?”
Tổ chương trình đã chuẩn bị sẵn dịch vụ y tế cao cấp, mấy chứng đau đầu sốt nhẹ này tuyệt đối có thể xử lý được.
Nghe đến “phòng y tế”, Lạc Thời Hi lập tức cuống cuồng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play