Tiêu Phù Ngọc sững người, cúi đầu nhìn chính mình một cái, rồi khẽ cong môi cười nhạt:
“Vậy hiện giờ ta thì sao?”
Vệ Giới mím môi mỏng, nghiêng mắt nhìn về phía bàn nhỏ đặt nước trà, hắn rót trà ra chén, làm ra vẻ bình thản mà đáp:
“Cũng giống nhau thôi.”
Tiêu Phù Ngọc liếc mắt nhìn về phía chiếc nôi nơi hài tử đang ngủ yên cách đó không xa. Gần đây nàng dưỡng thân thể, ngoại trừ đôi lần âm thầm hôn môi nhẹ, vẫn chưa từng có thân mật gì hơn, ai ngờ được nam nhân này trong đầu lại đang nghĩ mấy thứ kỳ quái.
Nàng nghiêng đầu nhìn hắn, cố ý hỏi:
“Giống nhau... là mê người đến mức nào?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT