Từ Khánh Dương dịch về đến kinh đô cần nửa ngày đường, Tiêu Phù Ngọc khó hiểu vì cớ gì Vệ Giới lại phải đi từ đêm trước, xem ra đối với vị huynh đệ kia, hắn cũng để tâm chẳng ít.
Người Bắc Cương đến nói là hộ tống Vệ Húc hồi kinh, nếu chẳng phải nàng hạ chỉ tỏ rõ muốn gặp mặt người ấy, e rằng Triệu gia khó tránh khỏi giở trò ngáng trở, núi cao đường hiểm, nếu giữa đường có xảy ra chuyện gì bất trắc, cũng là lẽ thường tình.
Khi Vệ Giới rời đi, Tiêu Phù Ngọc cũng chẳng hay biết. Đến đêm tỉnh lại, mới từ miệng Tô Trường Thụy biết được, xe ngựa của Vệ Giới đã xuất thành, rời khỏi kinh đô.
Tiêu Phù Ngọc không khỏi có phần thất thần, vốn hôm nay còn định lưu hắn ở lại Huyền Hoa cung, đành phải thôi vậy.
Nàng ngủ sâu, bỏ lỡ cả bữa tối, nên liền ăn một chút điểm tâm, sau đó an nhàn ngồi bên sập đọc sách.
Đến khuya, khi trở vào phòng nghỉ, cung nữ bên người thay y phục cho nàng thì nhẹ giọng thưa:
“Bệ hạ... tháng này nguyệt sự hình như chưa thấy tới.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play