Mưa rơi không dứt, cho đến tận sáng nay, hạt nước còn đọng lại trên cành hoa quế vẫn chưa ráo, theo kẽ lá nhỏ giọt từng giọt xuống dưới.
Bên trong thư phòng, sự hỗn độn của đêm qua đã sớm được thu dọn gọn gàng, phảng phất như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Nam nhân ngồi trước án thư, chỉ khoác một chiếc áo đơn sắc trắng nhạt thêu vân ngầm, ngón tay thon dài đang cầm một phong thư, tà áo buông lơi, lộ ra cơ bắp bên trong rõ ràng, khí chất thanh lãnh cao ngạo, lại phảng phất thêm chút lười nhác.
Vân Tranh đứng hầu bên cạnh không nhịn được lén liếc thừa tướng đại nhân một cái — là vừa mới tắm gội xong, có phần tùy ý, chỉ là nơi cổ có dấu vết đặc biệt rõ ràng.
Xưa nay đại nhân vốn luôn y phục chỉnh tề sạch sẽ, lần này dường như thiếu đi vẻ thanh chính tự giữ ngày trước.
Đêm qua trong thư phòng không ai dám lưu lại, nhưng tiếng khóc của hoàng đế bệ hạ thì không ít cung nữ đều nghe thấy, thừa tướng đại nhân lần này thật sự nổi giận, từ lúc trở về đến giờ, thần sắc vẫn lạnh lùng như băng.
Vệ tướng đặt bức thư lên án, chữ trên thư giống hệt như bút tích của bệ hạ, thanh âm trầm thấp:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT