Bên trong Điệp Võng Tư, tuy rằng vẫn có người định kỳ đến quét dọn bụi bặm, nhưng vẫn còn vương mùi ẩm mốc, thiếu hẳn sinh khí.
Tối tăm mù mịt, Tiêu Phù Ngọc cẩn trọng bước theo sau Vệ Giới, theo bản năng nắm chặt lấy vạt áo sau lưng hắn.
Rất nhanh đã đến trước thâm đường, nơi đây đã hoàn toàn không còn ánh trăng chiếu rọi, trước mắt chỉ một màu tối đen. Vệ Giới dừng bước, từ trong vạt áo rút ra gậy đánh lửa.
Ngay cạnh vách tường sau khi nhập môn có đặt một cây đèn, sau khi được thắp lên, ánh nến le lói chiếu rọi một góc bóng tối, nhưng không thể soi sáng hết toàn bộ thâm đường.
Cảm giác nơi này rộng rãi lạ thường, mỗi bước chân phát ra tiếng vang vọng dài, Tiêu Phù Ngọc dường như nghe thấy âm thanh khác lẫn trong đó, liền siết chặt lấy vạt áo Vệ Giới, nhẹ giọng nói:
“Ta cảm giác như có thứ gì đó...”
Vệ Giới nâng đèn, thần sắc vẫn bình thản như cũ, khóe mắt nhẹ liếc về phía lối đi, nhàn nhạt đáp:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play