Song cửa hé mở, thanh phong khẽ lùa vào trong sương phòng. Đêm khuya, từng tiếng gió nhẹ vang lên lướt qua, đèn dầu chưa được thắp sáng, chẳng xua nổi hơi nóng còn sót lại trong không khí triều dâng.
Trong trướng sập, gò má Tiêu Phù Ngọc ửng đỏ kiều diễm, môi dưới lưu lại vết cắn nhàn nhạt, đôi mắt mang theo thủy quang nhìn về phía nam nhân trước mặt, rồi lại lần nữa quay đi.
Nàng trông thấy song cửa mở một nửa, liền nhẹ nhàng đưa tay kéo màn sa bên sườn sập buông xuống. Vòng eo lập tức bị một bàn tay có lực nắm chặt, từ từ ép xuống, từng động tác lại càng thêm căng chặt.
Làn gió thanh mát khẽ lật tung màn sa, như sóng biển dập dềnh, cảnh xuân mỹ diễm vô cùng.
Ngón tay Tiêu Phù Ngọc khẽ run, nhịn không được dùng tay che miệng, cố nén âm thanh mềm yếu bật ra. Nếu không phải đang ở nơi quen thuộc, nàng cũng chẳng dám để chính mình phát ra tiếng.
Vệ Giới khẽ cụp mi, đôi mắt u tĩnh chăm chú nhìn bộ dáng nàng, bất đắc dĩ mà thở dài. Mỗi lần bắt đầu, nàng đều không chịu nổi, vậy mà cứ cố ý câu dẫn hắn, tự chuốc lấy.
Tựa như đang nghịch ngợm, hắn liền gỡ tay nàng đang che miệng, ép xuống bên cạnh. Theo động tác, Tiêu Phù Ngọc không nhịn được bật ra một tiếng "ưm", nước mắt tí tách rơi khỏi khóe mắt từng giọt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT