Một đêm phong nguyệt, đến tận lúc rạng sáng trong tẩm điện vẫn còn vương vấn chút hơi thở mê man, chỉ có lò sưởi đã tắt từ lâu.
Màn che trên long sàng không hạ xuống, ánh nắng ban mai xuyên qua khe hở, chói lóa đôi mắt.
Vệ Giới từ từ tỉnh giấc, trong ánh sáng mờ mờ, chỉ cảm thấy huyệt thái dương âm ỉ đau nhói, trong lồng ngực, người trong lòng hắn bình yên tựa như mới vừa ngủ say. Hàng mi dài run nhẹ theo nhịp thở, dung nhan kiều diễm tươi đẹp, đôi môi hồng mềm mượt.
Nhìn sắc mặt nàng, những chuyện đêm qua như hiện rõ trước mắt, Vệ Giới đưa tay vuốt mũi, lòng dần dịu xuống, tất cả khiến hắn nhớ về trước kia.
Trời đã sáng hẳn, Vệ Giới thận trọng đứng lên, nửa thân trên trần truồng ngồi trên sập, rộng vai dày của hắn vẫn còn dấu vết bị cào xước.
Lúc này Tiêu Phù Ngọc vẫn say giấc trên giường, thân thể trắng nõn ẩn trong tấm chăn gấm, chưa tỉnh, hiếm hoi một lần ngoan ngoãn dễ thương. (Bình thường bả quậy ảnh nhức đầu lắm =)))))
Đêm qua, xuân phong độ như uống quá nhiều, Vệ Giới dần lấy lại ý thức, nhưng vẫn còn hơi mơ màng, tựa hồ dược tính chưa tan hết, nhưng mọi chuyện như đã xảy ra không thể thay đổi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play