Kinh Hàn Chương xưa nay chưa từng thấy Yến Hành Dục rơi lệ thê lương đến nhường ấy.
Yến Hành Dục thường ngày luôn là kẻ trầm lặng, tự kiềm chế, tựa hồ đem hết thảy cảm xúc đều giấu tận đáy lòng, không để lộ ra mảy may.
Từ khi bị đưa đến Hàn Nhược tự, y liền được cựu Nhiếp Chính Vương đích thân rèn giũa. Thêm vào đó là bệnh tim cố hữu, càng khiến y không dám dễ dàng bộc lộ ra tình cảm. Dù cho sóng lòng cuộn trào, y cũng chỉ để lộ đôi phần như dòng suối nhỏ len qua khe đá, chậm rãi mà kín đáo, giống như một ngọc quý được mài giũa từng ly từng tí.
Năm tháng dần qua, dần thành hình nên một thế tử hoàn mỹ – kẻ mang sứ mệnh báo thù thay phụ thân, lãnh đạm, trầm tĩnh, không lộ vui buồn.
Từ trước tới nay Yến Hành Dục chỉ từng rơi lệ trước mặt Kinh Hàn Chương. Những lần hiếm hoi ấy, nước mắt y cũng chỉ khẽ rơi trong tĩnh lặng, đôi khi bật ra tiếng nức nở khe khẽ như con thú nhỏ bị thương, song chưa bao giờ quá mức, rất nhanh y sẽ tự mình áp chế lại.
Nhưng lúc này, y lại túm chặt lấy vạt áo Kinh Hàn Chương, như kẻ phiêu bạt bao năm rốt cuộc tìm được bến cảng nương náu. Bao lớp phòng bị trong khoảnh khắc ấy đều tan rã, thân thể mang đầy thương tích ngả vào lòng người nọ, không chút che giấu.
Kinh Hàn Chương nghe thấy y khóc như tiểu hài tử vừa đánh mất chốn nương thân, vành mắt đỏ hoe, liền không nhịn được ôm y càng thêm chặt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT