Cho đến có một ngày, thôn dân phát hiện trên bãi sông đột nhiên xuất hiện thi thể một con cóc lớn thì mới biết là yêu vật, không rõ sao yêu vật lại chết ở đây thì đều thấp thỏm lo âu. Mãi khi có người phát hiện bàn tay của bức tượng kia xuất hiện một vết máu, lúc này tất cả mới tỉnh ngộ.
Họ lập miếu, đưa tượng vào trong miếu, từ đó về sau, thôn nhỏ không còn gặp yêu hoạn.
Hậu nhân ngại có miếu không tên thì không khỏi bất nhã, lại không dám tự ý đặt tên, chỉ biết ngày ngày dâng hương cầu nguyện. Tới một ngày, tượng đất mở miệng nói "Vạn Tượng", từ đó miếu Vạn Tượng ra đời, trong miếu cung phụng Vạn Tượng Thần Quân còn uy phong khí phách hơn Tiêu Dao Thiên Tôn rất nhiều.
Xuân về hoa nở, đã nhanh chóng trôi qua một năm.
Bên bờ đê ven sông, một đám hài đồng thả diều, chạy nháo dọc bờ đê dài.
Đột nhiên có một chiếc diều đứt dây, phiêu đãng bay xa, rơi thẳng vào một tòa từ đường.
Chủ nhân chiếc diều là một đứa trẻ ước chừng bảy tám tuổi, thấy vậy liền chạy tới, tay chân linh hoạt trèo lên. Tòa miếu kia rất cao, tiểu tử kia cũng linh hoạt, từng chút một bò lên đỉnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play