Nhưng không có lý giải của bản thân, tác dụng ngộ đạo cũng không lớn. Không như trí tuệ, âm dương, tuy rằng cũng là Đường Kiếp thông qua phương pháp tìm hiểu đạt được, nhưng sau khi hắn lĩnh ngộ thì vẫn sử dụng những thứ mình đã học, trong quá trình sử dụng không ngừng hiểu rõ hơn, nhận thức không hề đứt đoạn mà sinh ra cảm ngộ mới.
Chỉ có luân hồi đạo, sau khi lĩnh ngộ hắn không có cơ hội vận dụng.
Giống như tri thức trong sách vở, sẽ có một số thứ ngươi thường xuyên dùng đến sẽ thực sự trở thành của ngươi, nhưng cũng có thứ cả đời đều không có cơ hội dùng đến, cuối cùng là học hành uổng công.
Trí tuệ, âm dương là tiền giả, luân hồi chính là hậu giả, Đường Kiếp mặc dù ngộ luân hồi nhưng bởi vì không có cơ hội vận dụng, thể ngộ nên đạo pháp không tiến mà còn lui.
Nhưng Đường Kiếp lại không muốn từ bỏ nó.
Mười hai đại đạo lĩnh ngộ toàn bộ, nếu bởi vậy bỏ một đạo, làm cho đại đạo không được đầy đủ thì không khỏi buồn cười. Hơn nữa chẳng biết tại sao, trong nội tâm Đường Kiếp như cũng có thanh âm nói hắn đừng từ bỏ.
Chính vì vậy, Đường Kiếp lần nữa lựa chọn luân hồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play