Hứa Diệu Nhiên giơ tay ra xem. Đó là một viên thuốc màu vàng tròn vo không ngừng tả xung hữu đột nhưng không thoát khỏi lòng bàn tay của Hứa Diệu Nhiên.
Hứa Diệu Nhiên cười nói:
- Thiên cơ đan này ta cũng chỉ từng nhìn qua trong đan thư, từng nói đan thành phi thăng, không phải tu giả phi thăng mà là viên thuốc này thông linh, tự động phi thăng. Hoàn hảo là thiên địa hữu hạn, nó bay đến chỗ nào cũng không nổi, nếu không đã để nó chạy mất rồi.
Đường Kiếp nói:
- Nhưng nó chạy quá xa, chung quy cũng sẽ hết lực rơi xuống, khi đó sẽ không biết sẽ tiện nghi cho ai. Cái gọi là thiên cơ đan nhân chính là tùy duyên, cơ duyên chi đan. Nếu cơ duyên không đủ, người luyện đan cũng không có phúc hưởng. Cơ duyên của chúng ta vừa đủ, viên thuốc này là của chúng ta, ai cũng không đoạt được.
Nói xong đã cầm lấy đan trong tay Hứa Diệu Nhiên đưa đến bên miệng Y Y.
Đan dược vừa vào miệng liền không động đậy, tất cả linh tính hóa làm dược lực làm dịu toàn thân Y Y. Đường Kiếp dùng tay áo quấn lấy Y Y:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play