Đường đi, càng lúc càng sâu, sương mù màu đen càng lúc càng dày đặc.
Càng về sau, màn sương đen kia tựa như mực đen tràn ngập mặt nước vậy, bao vây tứ phía, bao trọn cả không gian, khiến nó trở thành một mảnh hắc ám tối tăm.
Theo cách nói của đám người Thân Đồ Nguyên, màn sương đen kỳ thật chính là sông Hắc Thủy hoá thành, trải qua trăm năm mà vẫn không tiêu tán, mỗi khi thông đạo Minh Hà được mở, sông Hắc Thủy lại trào ra, màn sương đen sẽ càng thêm dày đặc hơn.
Màn sương đen có tính ăn mòn mãnh liệt, năng lực chống cự kém một chút sẽ vô cùng dễ dàng bị ăn mòn thành xương trắng, bởi vậy phải tới một trình độ nhất định, người cũng được, yêu cũng thế, đều khởi động vòng bảo hộ, để tránh màn sương đen xâm nhập.
Duy có Đường Kiếp đối với loại trình độ ăn mòn này thờ ơ, cứ bất giác bước đi dưới màn sương, khiến cho đám người Băng Hoàng hâm mộ không thôi.
Càng đi xuống sâu, sương mù càng đậm đặc, cảm giác giống như thân ở trong nước, tốc độ của mọi người cũng đều chậm lại. Bốn phía là không gian hắc ám yên tĩnh như đã chết vậy, nghe không được thanh âm gì, cũng không thấy được bất cứ cảnh tượng gì, khiến cho người ta có chút nổi da gà.
Băng Hoàng hỏi Thân Đồ Nguyên:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT