Nghe tiếng hống khắp núi đồi, nhìn Bạch Hổ Vương Diêu, Hoàng Phủ Mộng thở dài:
- Nếu mọi chuyện do Bạch Hổ bộ tộc an bài, vậy sao các hạ vẫn không thể từ bỏ thù hận?
Vương Diêu cười ha hả :
- Ngươi nghe rõ lời nói của ta không thế tiểu nha đầu. Ta nói, đây là Bạch Hổ thuỷ tổ nhìn trộm tương lai lấy được tin tức này, không phải vận mệnh, mà là thời gian! Nói cách khác, không phải chúng ta thao túng vận mệnh khiến người của phái Tẩy Nguyệt đối xử với Bạch Hổ bộ tộc như vậy, mà là tương lai sẽ phát triển như vậy. Thuỷ tổ thấy được nhưng không thể thay đổi, chỉ có thể lợi dụng. Cho nên, ta không có bất kỳ lý do gì tha thứ cho phái Tẩy Nguyệt, càng sẽ không vì thế cảm kích bọn họ. Bọn họ tàn sát Bạch Hổ bộ tộc, là kẻ thù nhiều thế hệ Bạch Hổ bộ tộc. Ngươi có vì có kẻ giết ngươi giết cả nhà, ngươi cùng đường nhảy xuống núi được kỳ ngộ liền cảm kích tha cho kẻ đó không?
Hoàng Phủ Mộng không nói gì.
Đúng vậy, nếu Thanh Long luồn lách vận mệnh, bóp méo nhân sinh, có lẽ còn có thể nói một câu tự làm tự chịu.
Nhưng Bạch Hổ không phải.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT