Úc Cẩm Kiêu không nhúc nhích, cũng không đáp lại, anh cố ý muốn thử xem túi sữa nhỏ này đang làm gì.
Kéo một chút nhưng ba không nói lời nào, Úc Viên Viên lại kéo thêm hai cái, nhỏ giọng lầm bầm: "Ba ba, có phải ba buồn ngủ rồi không? Đừng ngủ ở chỗ này, phải ngủ trên giường mới được!”
Không đợi được anh đáp lại khiến túi sữa nhỏ nóng nảy, sức kéo ống quần càng mạnh.
Nhớ tới chiếc quần đêm nay mình bỏ ra, Úc Cẩm Kiêu lập tức túm lấy móng vuốt nhỏ của cô bé: "Nhóc đang làm gì vậy?"
“Đang mai phục ba đó!" Viên Viên hùng hồn nói.
Toàn bộ thân thể cô bé núp dưới bóng tối của bàn, ngẩng đầu cười híp mắt nhìn anh, trong ánh mắt vừa có sự đắc ý vừa có sự vui vẻ, bàn tay tròn trịa lại kéo ống quần của anh, tư thế vụng về lại có ý ỷ lại.
"À, chú đã nhìn thấy nhóc ở cửa từ lâu rồi." Úc Cẩm Kiêu lôi người từ dưới gầm bàn ra: “Nhóc lớn như vậy, nhóc cho rằng mắt chú không tốt?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play