Edit: Dụ
Rời khỏi hiệu sách, Liễu Trân Nhi vẫn là vẻ mặt không vui. “Cái tên tiểu phế vật này cũng thật là, đã bị đưa đến thôn Trương gia rồi, còn chạy về đây làm gì chứ? Cũng không biết xấu hổ!”
Nghe vậy, Liễu Thành lạnh lùng liếc nhìn đối phương. “Ngươi ở hiệu sách ồn ào như vậy không thấy mất mặt sao? Ngươi một tiếng tiểu phế vật một tiếng tiểu phế vật gọi, là sợ người khác không biết hắn là người nhà Liễu gia chúng ta sao?”
“Ta, ta…” Nhận được cái nhìn lạnh băng của đại ca, Liễu Trân Nhi không khỏi rụt cổ lại.
“Ngươi không thể học theo lão Ngũ một chút sao? Khôn ngoan lên.” Liếc nhìn Liễu Trân Nhi, Liễu Thành hừ lạnh một tiếng. Thầm nghĩ: Lão Tứ này, ngu như heo, lớn lên cũng không xinh đẹp bằng lão Ngũ, lại là tam linh căn, muốn tìm một gia tộc lớn gả vào làm thiếp cũng khó khăn. Nếu không phải xem nó là nữ nhân có thể dùng để liên hôn, phụ thân sớm đã sung quân nó rồi.
“Dạ, biết rồi đại ca!” Gật đầu, Liễu Trân Nhi cúi đầu vâng dạ. Thầm nghĩ: Có gì ghê gớm đâu, chẳng phải chỉ là tam linh căn thôi sao? Nếu không phải đại phòng các ngươi xuất hiện một tuyệt thế thiên tài — Liễu Mộ Ngôn, đại phòng các ngươi sao có thể kiêu ngạo như vậy?
“Đi thôi!” Nhàn nhạt liếc nhìn đối phương, Liễu Thành xoay người rời đi. Theo sau Liễu Thành, Liễu Trân Nhi cũng rời đi.
Sau khi xem xong hai quyển sách cuối cùng, Liễu Mộc Phong lại mua thêm một ít sách ở hiệu sách rồi mới rời đi. Rời khỏi hiệu sách, Liễu Mộc Phong mua một ít linh mễ cất vào chiếc nhẫn không gian của mình.
Sờ sờ chiếc nhẫn không gian, Liễu Mộc Phong có chút đau lòng, lúc này, trong chiếc nhẫn không gian của hắn chỉ còn lại năm mươi lượng bạc, linh thạch sớm đã dùng hết rồi. Phải nhanh chóng trở về thúc chín linh thảo ở ruộng mới được, nếu không, hắn ngay cả linh thạch để tu luyện cũng không có.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT