edit dụ
Nghe được lời ái nhân, Giang Húc bất đắc dĩ cười. “Ngươi a, chính là quá lương thiện rồi. Nếu đổi lại là ta, sớm đã giết hết đám người kia rồi!” Đám hỗn đản kia từ nhỏ đã ức hiếp Mộc Phong, coi thường Mộc Phong, từng người từng người đều đáng chết!   
Nhìn ái nhân nhỏ bé khí phách ngời ngời, Liễu Mộc Phong cười hôn lên môi đối phương. “Không cần thiết. Giết bọn họ cũng không có ý nghĩa gì. Đối với bọn họ mà nói, ta sống càng tốt bọn họ càng hối hận. Như vậy không phải tốt hơn sao? Để bọn họ từng người từng người sống thật tốt, để bọn họ hiểu sâu sắc rằng, năm đó bọn họ mắt mù không tròng. Để bọn họ sống trong hối hận.”   
Không thể không nói, người vợ nhỏ bé khí phách ngời ngời trong lòng, thật sự đã có vài phần khí thế của đại phản diện. Liễu Mộc Phong cảm thấy, thực lực của Tiểu Húc nhà mình càng cao càng giống với đại phản diện được miêu tả trong nguyên tác. Bất quá, Tiểu Húc không đáng ghét như miêu tả trong nguyên tác. Ít nhất, bản chất của hắn là lương thiện, chỉ là vì gặp người không tốt, cha mẹ ruột thật sự yêu thương hắn đều đã chết. Mà nam chủ hắn một lòng yêu thương, lại không yêu hắn, không những không yêu hắn mà còn lợi dụng hắn làm tổn thương hắn. Bất kỳ ai, sau khi hết lần này đến lần khác bị lợi dụng bị tổn thương, cũng sẽ trở nên điên cuồng, huống chi là một người không có gì cả? 
Tiểu Húc kỳ thật là người đáng thương nhất trong quyển tiểu thuyết này, từ đầu đến cuối không có một ai thật lòng đối đãi với hắn. Mà tất cả mọi người lại muốn chỉ trích sự lạnh lùng và tàn sát của hắn, kỳ thật, Tiểu Húc sẽ trở thành đại phản diện giết người vô tội cuối cùng kia, là ai tạo thành chứ? Chẳng phải nam chủ, chẳng phải một đám nữ chủ từng bước từng bước ép hắn đến cái cảnh địa đó sao?   
“Ừm, ngươi nói cũng đúng. Giết bọn họ không vui. Để bọn họ ngày ngày hối hận mới có ý nghĩa. Chúng ta chính là biết tẩy linh căn, chính là không tẩy cho bọn họ, tức chết bọn họ!” Nói đến đây, Giang Húc khanh khách cười. Hắn đột nhiên cảm thấy, Mộc Phong không phải quá lương thiện rồi, mà là quá xấu xa rồi. Còn xấu xa hơn cả mình!   
Nhìn ái nhân đang cười trong lòng mình như một con mèo trộm cá. Vẻ mặt đặc biệt đắc ý, ánh mắt Liễu Mộc Phong có chút sâu thẳm. Trực tiếp cúi người xuống, ngậm lấy cánh môi hồng nhuận của ái nhân hôn lên.   

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play