Edit: Dụ 
Nghe Liễu Mộc Phong một phen nói, Tiết Hạo khinh bỉ hừ lạnh một tiếng. 
“Ngươi gạt người, ta không tin lời ma quỷ của ngươi, đã năm xưa Vương thành chủ đã đoạn tuyệt quan hệ cha con với nương ngươi, vậy thì, bây giờ sao có thể khôi phục quan hệ ông cháu với ngươi được chứ?”   
Nhìn Tiết Hạo vẫn luôn nghi ngờ thân phận của mình, Liễu Mộc Phong cười. Giơ tay lên, chậm rãi lấy từ trong nhẫn không gian ra một chiếc chìa khóa. “Đây là chìa khóa nơi ta ở, ta ở phía đông Hắc Long Thành, số 6 phố Thập Tự. Thiếu thành chủ có thể phái người đến Hắc Long Thành xem xét một chút, ngoài ra, thiếu thành chủ còn có thể tìm hai họa sĩ đến, vẽ dung mạo của ta và Tiểu Húc xuống, sau đó, cầm tranh của hai chúng ta đi hỏi thăm những người hàng xóm lân cận, xem xem, chúng ta có phải đã ở đó bốn năm rồi không.”   
“Ngươi, ngươi……” Nhìn Liễu Mộc Phong khí định thần nhàn, không một chút bối rối. Nói năng đường hoàng như vậy, Tiết Hạo há há miệng, lại không biết nên nói gì.   
“Hôm nay ta đến Phù Văn Thành là mang theo thành ý, chiếc chìa khóa này coi như một món quà nhỏ, tặng cho thiếu thành chủ vậy!” Vừa nói, Liễu Mộc Phong đặt chiếc chìa khóa trong tay lên bàn trà.   
Nhìn Liễu Mộc Phong vẻ mặt thản nhiên, thần sắc tự nhiên, lại nhìn đứa con trai đang giận dữ của mình, Tiết Cương bất đắc dĩ lắc đầu. Quay sang nhìn Liễu Mộc Phong. “Liễu hiền chất, ngươi đừng nghe Hạo nhi nói bậy, nó chỉ là trẻ con thôi. Phủ trạch của ngươi là tài sản riêng của ngươi, chiếc chìa khóa này sao có thể tùy tiện tặng người được chứ?”  

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play