Edit: Dụ 
Trở về phòng khách điếm, Giang Húc vẻ mặt kỳ quái nhìn Liễu Mộc Phong. “Mộc Phong, ngươi sao vậy? Đó là thanh ninh thảo ba trăm năm đó, rất có ích cho Tiểu Nguyên. Sao ngươi không tranh đoạt một chút?”   
“Bốn người kia hai người là đường tỷ của ta, một người là đường ca của ta. Ta không đi nữa, ta sợ bị bọn họ nhận ra, bị nhận ra thì phiền phức lớn rồi.” Nói đến đây, Liễu Mộc Phong bất đắc dĩ thở dài một tiếng.   
“Đường ca đường tỷ của ngươi? Sao có thể? Người Liễu gia không phải ở Song Dương Trấn sao? Sao lại đến Tứ Hỉ Trấn?” Nghi hoặc nhìn người đối diện, Giang Húc khó hiểu hỏi.   
“Ngươi không biết đó thôi, ngũ đường tỷ Liễu Uyển Nhi của ta gả cho tam công tử của trấn chủ Tứ Hỉ Trấn là Kiều Tường. Chính là cái người xưng hô đạo hữu với ngươi đó, đó chính là ngũ tỷ phu của ta.” Nói đến đây, Liễu Mộc Phong thở dài một tiếng.   
“Ồ? Thì ra, Kiều gia và Liễu gia là thông gia a?” Cái này, Giang Húc thật không ngờ.   
“Đúng vậy, là thông gia. Lúc đầu, ngũ tỷ của ta chỉ là thiếp của Kiều Tường, sau này, chính thê của Kiều Tường chết, ngũ tỷ của ta liền trở thành chính thê của hắn. Ta nghĩ, đại ca và tứ tỷ của ta đến Tứ Hỉ Trấn phần lớn là đến thăm ngũ tỷ của ta. Ngoài ra cũng có khả năng là đến Tứ Hỉ Trấn mua thú cưng. Chẳng phải nói thợ săn thú ở Tứ Hỉ Trấn rất nhiều sao?” Liễu Mộc Phong đoán, hai người kia hẳn là đã mua được yêu thú, nếu không cũng sẽ không tranh đoạt cây thanh ninh thảo kia với mình.   

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play