Edit: Dụ   
Mấy ngày sau,   
Lấy bản đồ ra, Liễu Mộc Phong trải lên bàn. Cùng Giang Húc cẩn thận xem xét. “Bình An Trấn ở phía bắc, ngày mai chúng ta đi theo con đường nhỏ bên rìa rừng sau núi, ta muốn đi một chuyến hậu sơn!”   
“Đi hậu sơn?” Nhướng mày, Giang Húc nghi hoặc nhìn về phía người đàn ông đối diện.   
“Đúng vậy, Tiểu Nguyên nói với ta, phía sau núi có một cái sơn động, trong sơn động có rất nhiều linh thảo cao niên, chúng ta qua đó tìm xem!” Nhìn người đối diện, Liễu Mộc Phong nghiêm túc nói.   
Quyết định rời đi, Liễu Mộc Phong mấy ngày nay vẫn luôn suy nghĩ một vấn đề. Đó chính là cơ duyên của nguyên chủ, hắn có nên lấy hay không. Lúc đầu, Liễu Mộc Phong cảm thấy hắn không nên lấy cơ duyên này, chỉ cần hắn không lấy cơ duyên này, nói không chừng nam chính và nữ chính ba năm sau sẽ không giết hắn nữa. Bất quá, Liễu Mộc Phong nghĩ lại, người hắn yêu bây giờ là đại phản phái, cho dù hắn không lấy cơ duyên này, hắn cũng vẫn có khả năng trở thành kẻ địch của nam chính và nữ chính. Đã như vậy, hắn hà tất phải làm người tốt bụng, nhường cơ duyên thuộc về nguyên chủ cho nữ chính? Cho nên, hắn nên đi lấy! Bởi vì cơ duyên này vốn dĩ thuộc về pháo hôi “Liễu Mộc Phong”. Hắn không có lý do gì để nhường cho bất kỳ ai.   
“Vù vù vù, vù vù vù…” Đứng trên vai Liễu Mộc Phong, Tiểu Nguyên tỏ vẻ phản đối. Ta không nói có cái sơn động nào cả, ta cũng không nói có linh thảo gì, chủ nhân, ngươi làm gì mà lừa người vậy.   

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play