Edit: Dụ   
Nửa tháng sau,   
Ngồi bên bàn ăn, Giang Húc đang vẻ mặt say sưa ăn hạnh nhân tô và quế hoa cao do Liễu Mộc Phong làm cho hắn. “Ừm, ngon thật, Mộc Phong, ngươi làm cho ta thêm một chút nữa có được không, ta mang theo trên đường ăn!”   
Nghe vậy, Liễu Mộc Phong ngồi bên cạnh không khỏi nhíu mày. “Ngươi muốn đi?”   
“Đúng vậy, vết thương của ngươi đều lành rồi, cũng không cần ta chăm sóc ngươi nữa. Vậy ta cũng nên đi thôi!” Nói đến đây, Giang Húc có chút ngại ngùng. Kỳ thật, cũng chỉ có ba ngày đầu tiên Mộc Phong bị thương, mình đỡ hắn giúp hắn mặc quần áo một chút, sau này, vết thương của Mộc Phong lành rồi, vẫn luôn là Mộc Phong làm đồ ăn cho mình, chăm sóc mình.   
Nhìn Giang Húc, sắc mặt Liễu Mộc Phong có chút âm trầm. “Đây là lần thứ ba ngươi nói muốn đi rồi!”   
“Đúng vậy, ta ở nhà ngươi cũng đã hai tháng rưỡi rồi, cũng, cũng nên đi thôi!” Nói đến đây, Giang Húc càng thêm ngại ngùng.   

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play