Dương Quân Tô đối mặt với người sắp chết, nói chuyện cũng trở nên chân thành: "Bà ơi, nếu có kiếp sau, bà hãy chờ thêm ít năm rồi hẳn đầu thai, bà sinh vào một trăm năm sau, khi đó cuộc sống tốt lành của những phái nữ chúng ta sẽ đến. Sẽ không bị người khác áp bách cả đời nhưng không biết mình bị áp bách giống như bây giờ. Từ nhỏ bà đã bị người ta khinh thường, sau đó cũng khinh thường những người phụ nữ khác. Bà bị mẹ chồng tra tấn, sau khi lên làm mẹ chồng lại tra tấn con dâu, tất cả đều là vì chế độ không hợp lý và tư tưởng phong kiến xưa cũ tàn ác đó. Bà nội, bà thông minh tài giỏi nhường này, bà vốn không nên sống một đời vô tri, u tối thế này."
Ánh mắt bà nội Diệp rệu rã: "Nếu có kiếp sau, bà không muốn làm phụ nữ, quá khổ, bà muốn làm đàn ông."
Dương Quân Tô nói: "Được, vậy hãy để cho ông nội con làm phụ nữ."
Dương Phú Quý cũng không dám phản bác, chỉ bất lực thở dài một tiếng: "Quân Quân, con an tâm đi nhậm chức đi, nhớ kỹ lời bà nội con nói."
Dương Quân Tô trước khi đi hỏi bà nội Diệp một câu cuối cùng: "Bà nội, bà tên là gì? Bọn con chưa từng biết tên bà." Cháu gái cháu trai gọi bà ta là bà nội, người khác gọi bà ta là bà nội Diệp, bà Diệp, dường như bà ta chưa từng có tên của mình.
Bà nội Diệp sửng sốt thật lâu, chua chát lên tiếng: "Bà không chính thức được đi học, cũng không có tên chính thức, lúc ở nhà mẹ đẻ bà là đứa thứ ba trong nhà, mọi người gọi bà là Diệp Tam Ny*."
*Nghĩa là bé gái thứ ba trong nhà họ Diệp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play