Ôn Dương Thu và Vu Phượng Hoa cũng không ngờ sẽ nhanh vậy, hai người sững sờ trong chốc lát mới hỏi: "Thế hai đứa bé phải làm sao đây? Để lại đây hay là mang theo?"
Dương Quân Tô nói: "Mang theo."
"Vậy cha mẹ sẽ hỗ trợ chăm bọn nhỏ hay sao?"
Dương Quân Tô đã sớm suy nghĩ kỹ, nói: "Tục ngữ nói quê hương khó rời bỏ, cha mẹ sinh sống ở đây nửa đời người, đi nơi khác sợ sẽ không quen. Hai đứa nhỏ đã tám tuổi rồi, sắp lên tiểu học rồi, không cần chăm từng tí nữa, bọn con thay phiên đưa đón là được."
Tâm trạng của hai người tương đối phức tạp, vừa vui mừng thay cho con dâu vừa không nỡ bỏ con trai và cháu trai, cháu gái.
Dương Quân Tô an ủi hai người: "Cha mẹ, bọn con ở tỉnh sát bên, không xa lắm, chờ nghỉ đông và nghỉ hè, con bảo Minh Tri mang theo hai đứa nhỏ trở về, hoặc là cha mẹ nhớ bọn con thì ngồi xe đến thăm bọn con."
Vu Phượng Hoa miễn cưỡng cười nói: "Như vậy cũng rất tốt."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play