Diệp Chân sớm đã trải giường xong, nằm nghiêng một bên, một tay chống cằm, dáng vẻ yêu kiều quyến rũ, giọng nói càng thêm mê hoặc: "Tiểu Xuyên Xuyên, em vẫn chưa ngủ sao? Đã khuya lắm rồi, lên giường ngủ đi, thức khuya nhiều không tốt cho sức khỏe đâu."
"Em chưa buồn ngủ, chị cứ ngủ trước đi." Mãn Xuyên từ khi bước vào phòng đã luôn đứng bên cửa sổ ngắm mưa, khe cửa hé một chút, mưa từ ngoài hắt vào văng lên mặt cũng không để ý.
"Vậy khi nào em mới ngủ?" Diệp Chân rất thất vọng, "Không ngủ nữa thì nến sắp cháy hết rồi."
Làng mất điện, nến trở thành nguồn sáng duy nhất.
"Vậy thì thổi tắt đi, sáng quá chị không ngủ được."
"Sáng không phải vấn đề, bên cạnh không có Tiểu Xuyên Xuyên, chị mới không ngủ được." Diệp Chân tay chống đã mỏi nhừ, tư thế cũng chẳng buồn giữ nữa, nằm bật ra giường: "Ôi, mất ngủ rồi, không có Tiểu Xuyên Xuyên bên cạnh, phải mất ngủ rồi, buồn quá, khó chịu quá, có anh chàng đẹp trai nào thương tình cho em chút hơi ấm không..."
Mãn Xuyên: "..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT