Chuông điện thoại rung, cô nói một câu “Xin lỗi tôi không tiếp chuyện được nữa”, rồi cúi đầu nhận điện thoại. Giữa chừng rời khỏi một lát, khi quay lại toàn bộ không khí ở Tây Sơn Cư đã thay đổi hoàn toàn.
Bởi vì Chu Tử Khâm tới.
“Mọi người không biết đâu, lúc đó Tự Tự của chúng ta đã cuống quýt hỏi: Nếu có ai đó truyền tin đồn ra thì làm sao bây giờ?”
Cách đó thật xa, Thẩm Tự đã thấy Chu Tử Khâm một người đóng hai vai, một lúc xoay bên trái, một hồi lại xoay bên phải, thay đổi giọng điệu vị trí để cho người khác hiểu lời thoại giữa hai người trên sân khấu.
“Anh ba nhìn vẻ mặt ngượng ngùng của Tự Tự, trong mắt mang theo ba phần chế giễu, ba phần lạnh lùng, bốn phần hờ hững, dùng giọng nói khàn khàn nói với Tự Tự.” Chu Tử Khâm đè thấp giọng xuống nói: “Vậy thì công khai.”
Thẩm Tự nghe được tính từ miêu tả “ngượng ngùng”, bỗng nhiên dừng ngay tại chỗ, khoé môi hơi giật giật.
Đúng thật là gặp ma.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT