Thực ra Thẩm Tự rất tò mò ba năm nay Tề Thịnh có đi tìm cô hay không, cho dù là chủ động hay là tình cờ.
Mấy năm nay sớm chiều ở chung, cho nên cô cũng biết tính cách của anh. Tề Thịnh bạc tình đã quen với việc thiếu thốn tình cảm, danh lợi tiền tài hay sắc dục đều rất khó để lọt vào mắt anh, anh sẽ chẳng để bụng với điều gì, cô nghĩ anh sẽ không làm được việc đi tìm cô, dù sao không có người nào hay chuyện nào khiến anh nghĩ không gì thay thế được.
Chính vì nguyên nhân như vậy mà cô mới muốn trở thành ngoại lệ của anh.
Nhưng anh nói, không tính là có.
Một câu trả lời cực kỳ lập lờ nước đôi, Thẩm Tự còn chưa hiểu ‘không tính là có’ nghĩa là sao thì đã bị người ta ngắt lời.
“Thưa cậu chủ, có người tới tìm cậu.” Dì giúp việc khẽ gõ cửa phòng quần áo, đưa điện thoại vào trong: “Điện thoại ở bên ngoài đã vang lên rất nhiều lần, cậu…”
Mắt thấy châu báu trong triển lãm trung ương đã được bày ra hết, lời nói của bà ấy chợt im bặt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play