Khuôn mặt của Thẩm Tự hiện lên ý cười, trong lòng lại chửi thầm, mẹ kiếp, cô không nên có suy nghĩ nói chuyện này với anh mà.
Ánh sáng ban đêm lãng mạn dịu dàng, hàng loạt bong bóng bay qua trước mắt. Thẩm Tự cũng không đẩy anh ra, giữ khoảng cách ban đầu, mỉm cười hỏi ngược lại: “Sao vậy, gọi một câu “sư huynh” đã không chịu nổi rồi à?”
Không hiểu sao nhớ tới vài thứ thú vị, cô vô tình hay cố ý kéo dài âm cuối: “Vậy nếu em gọi anh là tiểu, thúc, thúc thì sao?”
Một câu “tiểu thúc thúc” cực kỳ nhẹ nhàng, cũng cực kỳ mềm mại.
Cô gọi đi gọi lại hàng ngàn lần, giọng nói uyển chuyển lại trong trẻo quyến rũ, khiến cho xương cốt của người ta muốn mềm nhũn hết một nửa.
“Thẩm Tự.” Đôi mắt đen láy của Tề Thịnh chiếm lấy cô, ánh mắt sắc chìm xuống: “Em đừng tìm chết.”
Giọng nói trầm thấp lạnh lùng nói ra lời uy hiếp, không hiểu sao giống như khoảng lặng trước cơn bão.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT