Nghĩ tới đây, sắc mặt của Thẩm Tự vừa đỏ vừa trắng, vội vàng gạt ký ức tối hôm qua sang một bên.
“Em còn đi được không?” Tề Thịnh dùng ngón tay thon dài nghịch ngợm lọn tóc của cô một lúc, thấy cô không phản ứng, anh lại nhéo nhéo vành tai của cô: “Tôi ôm em đi tắm rửa nhé?”
Anh vẫn chưa đeo đồng hồ hay khuy cài áo kim cương trên cổ tay, chỉ có một chuỗi hạt gỗ cây tử đàn.
Mềm mại sáng bóng, cùng với khung cảnh kiều diễm trông rất không thích hợp.
Thẩm Tự hất tay anh ra, chỉ nhớ rõ cô suýt chút nữa bị anh làm cho rã rời, thật sự không muốn nói chuyện với anh. Cô đang rất buồn ngủ, thân thể mềm mại không xương tựa vào gối, toàn thân toát lên vẻ quyến rũ.
Tề Thịnh không rút lại bàn tay bị hất ra, đôi mắt đen láy nhìn xuống dưới: “Em không nhớ sao?”
Chỉ một câu nói, Thẩm Tự lập tức có một loại dự cảm không lành.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT