Đôi mắt đen láy của Tề Thịnh nhìn cô chăm chú, mắt nhìn dáng vẻ hạnh phúc của cô, khóe môi của anh bất giác cong lên.
Thực ra anh cũng không quá quan tâm đến giá trị của bức tranh này, nhưng anh thích dáng vẻ cô chia sẻ cảm xúc với anh. Cách đây rất lâu, lần đầu tiên anh đưa cô từ thành phố Nam về nhà họ Tề, cô luôn thích quấn quýt lấy anh, mặc dù rõ ràng có chút sợ hãi nhưng cô vẫn sẽ vô thức đi tới.
Do phải họp video trực tuyến nên anh rất bận, bèn bảo cô im lặng một lúc. Thẩm Tự lấy một quyển sách ra, tỏ vẻ không vui ngồi đối diện với anh. Vốn dĩ cô rất tức giận với anh, nhưng anh căn bản không biết dỗ dành cô như thế nào, thời gian trôi qua, cô thậm chí còn quên mất ý định ban đầu của mình, khi gặp phải nội dung nào đó hấp dẫn, cô vẫn kéo tay áo của anh và chỉ cho anh xem.
Anh giơ tay đè tay cô xuống, liếc mắt nhìn cô bằng ánh mắt vô cảm, một ánh mắt vừa trầm lại vừa lạnh lùng.
Thẩm Tự cuối cùng cũng nhận ra mình lại quấy rầy anh, cô chống cằm nhìn anh mấy giây, chậm rãi chớp mắt, tỏ vẻ vô tội. Cuối cùng, cô vùi mặt vào trong ngực mình, một lúc lâu cũng không có động tĩnh gì khác.
Rõ ràng cô không nói gì cả, rõ ràng anh thực sự có việc quan trọng phải làm, nhưng anh lại đột nhiên cảm thấy dường như mình đã phạm phải sai lầm.
Cô cần ai đó dỗ dành.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT