Sau khi nghe câu chất vấn đầy mỉa mai của cô, Tề Thịnh chậm rãi xoa chuỗi phật châu trên tay, khẽ mỉm cười.
"Nếu muốn hạ bệ ai đó, tốt nhất nên làm cho anh ta không gượng dậy nổi, để tránh những rắc rối về sau." Tề Thịnh nhìn vẻ mặt tức giận và không hài lòng của cô, anh nhoẻn miệng nói tiếp: "Nếu đã không thể khiến anh ta không thể gượng dậy, vậy thì sau này em đừng tự mình ra tay."
Anh nâng cằm cô lên, khẽ nhéo: “Lại không phải tôi không quan tâm đến em.”
"Dù thế nào đi chăng nữa thì tôi cũng chỉ là cáo mượn oai hùm, cũng không quá đáng bằng anh." Thẩm Tự thản nhiên nói thêm: "Sao anh không sợ rắc rối về sau?"
Tề Thịnh đặt tay lên cửa sổ xe đã hạ thấp, gõ nhẹ vào thân điếu thuốc, nhẹ giọng nói: "Anh ta không dám."
Thẩm Tự chợt không nói nên lời.
Làn sương dày đặc sà lên mép cửa sổ ô tô, tạo thành một cái bóng mờ ảo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT