"Bồi thường cái gì?" Thẩm Tự co rúm người lại theo phản xạ, cảm thấy buồn cười nhìn anh: "Tôi xuống đưa ô cho anh rồi, đừng có làm loạn."
Cái lạnh của đêm mưa dần ập đến, dưới chiếc ô đen, Tề Thịnh dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn cô, anh giữ lấy chiếc cổ mảnh khảnh của cô, nhẹ nhàng xoa xoa, cảm nhận được nhịp đập và sự căng thẳng ở một bên cổ của cô.
"Cái này không phải là làm loạn." Tề Thịnh khẽ cười, giọng nói hơi khàn và trầm: “Mà là điều nên làm.”
Trong lúc mất cảnh giác, toàn thân Thẩm Tự bị anh nhấc lên, trở tay ngã xuống ghế lái phụ.
Chiếc ô bất ngờ rơi xuống, nước bắn tung tóe trên mặt đất.
Khung cảnh đột nhiên chuyển theo hướng cảnh mười tám cộng, Thẩm Tự chống hai tay ở phía sau lưng, ngả người về phía sau.
Cô nhìn anh, đuôi mắt hơi nhướng lên hơi hồng, ướt át mà nồng nhiệt:  "Cũng có phải tôi bắt anh dầm mưa đâu, ai mượn anh chơi trò khổ nhục kế chứ?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play