Cuộc điện thoại rất trùng hợp, cô vừa mới ngủ thì anh đã gọi điện đánh thức cô dậy.
"Tôi có cần thiết phải lắp camera giám sát để biết em đang làm gì à?" Tề Thịnh thản nhiên nói: "Biệt thự mà em đang ở Thang Trì Viên đều là tài sản của Hoa Thịnh."
Thẩm Tự "Ồ" một tiếng, rồi ngã thẳng xuống, vẻ mặt không cảm xúc: “Giàu có sướng quá nhỉ.”
Cô nhắm mắt lại, ngã xuống giường như con cá muối, chậm rãi trở người: "Anh chán thì tìm một ngôi sao nhỏ dỗ anh ngủ đi. Đã ba giờ rưỡi rồi, tôi buồn ngủ quá, anh mà còn làm phiền tôi nữa, tôi sẽ chửi anh đó."
"Tôi sợ tối, không ngủ được." Giọng trầm thấp của Tề Thịnh vang lên, hơi khàn khàn giống như vừa ngâm mình trong thuốc lá và rượu.
"Anh đang đùa tôi à?" Thẩm Tự buồn cười nói, không tin một chút nào: "Anh sợ bóng tối hả? Anh còn không biết xấu hổ nói mình sợ tối ? Nếu anh thật sự sợ thì tại sao lúc trước đi dã ngoại anh còn ép…"
Giọng nói của cô đột ngột dừng lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT