Trợ lý trưởng thấy không thể thuyết phục được anh, nhưng đã nói đến nước này rồi, anh ta cũng không sợ chết nữa, tiếp tục nói: "Thái độ hiện tại của ông cụ không rõ ràng, nếu ông ấy muốn đưa một người khác lên để tranh giành thừa kế với anh thì sao?"
Anh ta vội đuổi theo vài bước: "Anh trai, giờ tôi gọi anh là ba được không, anh không thể đợi thêm một ngày thôi sao?"
"Cô ấy không cần tôi nữa." Tề Thịnh dừng chân lại.
Trợ lý trưởng cũng dừng bước, ngơ ngác nhìn anh.
"Nợ tôi những gì đều sẽ trả hết? Cô ấy đang muốn vạch rõ ranh giới với tôi." Giọng Tề Thịnh rất trầm, không còn u ám như trước nữa mà rất mệt mỏi: "Tôi để cô ấy rời đi, tôi đã cố gắng hết sức để không làm phiền cô ấy, nhưng cô ấy dù chỉ một ngày cũng không thể đợi được nữa. Tôi biết bây giờ là đêm giao thừa và cô ấy cũng biết điều đó."
Anh cười khẽ nói: "Cô ấy không còn cần tôi nữa."
Trợ lý trưởng không nói được một lời, anh ta chưa bao giờ thấy Tề Thịnh như thế này, chưa bao giờ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT