Tề Thịnh nâng mắt lên, ánh mắt quét cô từ dưới lên trên, rồi nhìn thẳng vào đôi mắt của Thẩm Tự.
“Em gọi tôi là gì?”
Cảm xúc trên mặt anh rất nhạt, tiếng nói cũng trầm thấp.
Không khí xung quanh hội trường bỗng nhiên yên lặng xuống.
Thật ra động tĩnh không lớn, nhưng vì người bên cạnh hầu như đều nhận ra Tề Thịnh, bao gồm cả người vừa nãy còn miệng lưỡi lưu loát khoe khoang kia, lúc này người đàn ông còn khoe khoang lúc nãy giống như trên cổ giống như có cây đao cấm thanh.
Ở bên cạnh Tề Thịnh lâu, nhưng dù Thẩm Tự có không để ý đến mặt mũi của anh, cũng không thấy anh để ý đến thế.
Từ trước đến nay, khi ở trước mặt anh, cô cũng không cố kỵ gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play