Mùa thu ở Tây Âu nhuộm đỏ những tán rừng, lãng mạn như một bài thơ, ánh nắng sáng sủa sưởi ấm những cột đá và pho tượng trầm lặng, nhà hát La Mã cực kỳ sang trọng, hoa lệ, phong cách thời kỳ Phục Hưng có mặt ở khắp mọi nơi. Mấy ngày nay Thẩm Tự và Chu Tử Khâm đi chơi khắp nơi nên hơi mệt, chiều nay sau khi xem xong một vở nhạc kịch, họ về lại khách sạn ở gần đó.
[Miss Saigon] là vở nhạc kịch nói về tình yêu thời chiến, motip này đã được sử dụng đi sử dụng lại nhiều lần nhưng vẫn đủ sức lấy được nước mắt của khán giả.
“Cậu bảo tại sao tớ lại không có được một tình yêu thăng trầm đầy biến động, xúc động lòng người như vậy nhỉ?” Chu Tử Khâm cầm một cốc trà sữa, vẫn còn đang đắm chìm trong vở nhạc kịch kia, khẽ cảm thán: “Tớ cảm thấy tớ cũng có một khuôn mặt hợp làm nữ chính đấy chứ.”
Nói rồi, cô ấy đưa tay lên sờ mặt mình.
Thẩm Tự nhìn cô ấy như muốn nói “tới giờ cậu phải uống thuốc rồi”, tỏ thái độ cực kỳ ghét bỏ: “Không phải tớ đả kích cậu nhé nhưng nếu cậu ra chiến trường thì không gặp được tình yêu đâu, chỉ gặp được bom đạn thôi.”
Cô vỗ nhẹ vào người Chu Tử Khâm: “Về ngủ một giấc đi bạn yêu à, ở trong mơ cậu sẽ có tất cả mọi thứ.”
“...” Mặt Chu Tử Khâm in đầy dấu chấm hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT