Tiếng nước tí tách vang lên quanh quẩn trong toilet trống rỗng, âm thanh bên ngoài đã xa dần.
Thẩm Tự đột nhiên nhận ra vì sao mà mấy ngày trước Đào Mẫn Ngọc lại có thái độ và phản ứng như vậy với mình.
Thái độ cao ngạo nhưng lại rất bình tĩnh của Đào Mẫn Ngọc, ngoài việc duy trì giáo dưỡng của bản thân thì ra là vì không hề để cô vào mắt. Có lẽ ánh mắt của cô ta lúc nhìn cô là coi thường là trào phúng, thậm chí có thêm một tia đồng tình, nó còn sắc bén hơn, tàn nhẫn hơn và cũng độc ác hơn một con dao.
Cô chậm dãi bước đi, đột nhiên cảm thấy không còn hứng thú gì.
Gió đầu thu qua cửa thông gió thổi vào, mang theo cái mát lạnh sau cơn mưa, lạnh lẽo thấm vào da thịt. Thẩm Tự hơi run lên, ngón tay không khống chế được run rẩy, trong đầu vẫn không ngừng nhớ lại những chuyện xảy ra trong khoảng thời gian này.
Cô nhớ tới bản vẽ mới nhìn thấy tối hôm qua, nhớ tới ba chiếc nhẫn vừa sang trọng vừa quý giá nhưng lại rất khác biệt kia. Nhưng thật buồn cười, khi cô nhìn thấy bản thiết kế những chiếc nhẫn kia, rõ ràng là cô rất mong đợi và ảo tưởng về nó, thậm chí trong lòng còn không kiếm chế được mà nhảy nhót. Cô phấn khích như một đứa ngốc suốt cả đêm.
Hóa ra tất cả chỉ là mơ mộng hão huyền.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT