“Ừm?” Thẩm Tự kéo dài giọng mềm mại đáp ứng. Ngón tay mảnh khảnh câu lấy nơ cài của anh mà xoay vòng.
Vậy mà cô còn dám chọc ghẹo anh.
Tề Thịnh nắm lấy mềm mại được che bởi lớp đồng phục, hung hăng nhéo, đáy mắt nổi lên chút dữ dằn: “Anh chưa nói là anh không chạm vào trẻ vị thành niên.”
Một tay anh khống chế cô, chậm rãi vê nhẹ, đáy mắt đen nhánh trầm tĩnh mà lạnh lùng. Anh giảm âm lượng xuống, có chút nghẹn: “Nếu như em không chờ kịp thì hôm nay ở trên xe anh có thể cho em một món quà trưởng thành.”
Anh dùng một câu dọa người sợ tỉnh.
Thẩm Tự từ đó co lại, bất giác mà ý thức được đây là cửa sổ tầng ba. Cô nhảy xuống từ bên cạnh cửa sổ, thoát khỏi giam cầm của anh, rầu rĩ nói: “Anh hung dữ với em làm gì, em cứ muốn bắt anh tới, gặp anh một chút không được à?” 
“Buổi chiều anh còn có chuyến bay. Thẩm Tự, em gây sự với anh cũng nên có giới hạn.” Tề Thịnh rũ mắt, nghiêng người về phía cô, che khuất ánh sáng nơi đáy mắt cô: “Em thật sự cho rằng lúc nào anh cũng có thể chịu trở về dỗ dành em sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play