Tôi thấy cuộc đời mình không phải văn học truyền cảm hứng gì hết, mà là truyện “sảng văn” — kiểu nhân vật chính tự mình nỗ lực rồi đánh bật mọi kẻ khinh thường mình.
Trên sân khấu nhận giải, tôi nói:
“Một cuốn ‘sảng văn’ thực thụ, là phải tự mình vươn lên rực rỡ, chứ không phải sống nhờ buff.”
Lý Cố ngồi dưới vỗ tay đến mức suýt gãy cả tay.
Lúc tôi cúi đầu cảm ơn, anh đột nhiên đứng dậy giữa đám đông, tay run run cầm micro.
Hôm nay anh mặc bộ vest đen được cắt may vừa vặn, còn đeo cả nơ cổ. Khoảnh khắc đó, tôi bỗng hiểu anh định làm gì.
Anh hít sâu, hai tay nắm chặt micro, nhìn tôi trên sân khấu, nghẹn ngào:
“Lộ Miên… từ lúc chúng ta quen nhau thời đại học đến giờ đã tròn mười năm. Anh đã đợi em mười năm. Em từng nói em không cần Thái tử gia, em muốn trở thành Thái tử gia của chính mình… Hôm nay em thực sự làm được rồi.”
“Em dựa vào chính mình, mở ra con đường máu trong cái giới giải trí bẩn thỉu này. Anh yêu em, cũng khâm phục em. Phần đời còn lại… để anh được sát cánh cùng em, lấy anh nhé?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play