Đầu óc Trì Tiểu Thiên vẫn rất thông minh, Tống Nghi giảng bài cũng không đến nỗi cậu không hiểu, cậu chỉ đơn thuần không thích Giải tích cao cấp.
Trong video, Tống Nghi chỉ lộ ra một bàn tay, giọng cậu ta đã qua tuổi vỡ giọng, âm thanh giữa thiếu niên và thanh niên trong trẻo: "Chỗ này, chỗ này, mấy công thức này đều phải học thuộc."
Ngòi bút lướt trên trang sách phát ra tiếng sột soạt nhẹ nhàng, bút đen vẽ mấy đường hơi mờ, khoanh tròn vài công thức.
Trì Tiểu Thiên đang cắn đầu bút.
Cậu ngồi cũng không yên, lắc lư qua lại, chàng trai cúi đầu, đầu bút chạm vào má trắng nõn, tạo ra một lúm đồng tiền mềm mại: "Ừm."
Giọng chàng trai chán nản và mệt mỏi.
Tống Nghi liếc mắt nhìn thời gian, gần mười giờ, họ bắt đầu từ bảy giờ, gần ba tiếng rồi. Trì Tiểu Thiên rõ ràng đã mất kiên nhẫn, nhưng vẫn thành thật ngồi đó, vừa nhút nhát vừa ngoan ngoãn.
Cậu ta khép sách lại: "Mệt rồi à?"
Trì Tiểu Thiên theo bản năng ưỡn ngực: "Không mệt!"

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play