Đại Bạch và Nhị Bạch vẫn ngẩng cổ kêu quang quác, hoàn toàn không biết có một con người đang tranh sủng với cả lũ ngỗng. Trì Tiểu Thiên không suy nghĩ kỹ ý nghĩa câu nói của Ô Chiếu, cậu hiếm khi gặp người thẳng thắn như Ô Chiếu, chỉ cho rằng Ô Chiếu lại đang tỏ tình với mình.
Ô Chiếu ngồi xổm băm rau, hắn không dùng lực mạnh như Trì Tiểu Thiên, mà lại nhẹ nhàng và nhanh chóng, lưỡi dao đã rỉ sét nhưng không hiểu sao lại trông rất sắc bén.
Chỗ bị hôn cảm giác rất lạ, Trì Tiểu Thiên không muốn chuyện này xảy ra với Ô Chiếu nữa, cậu dời ghế đẩu ngồi xa hơn một chút, tối nay cậu sẽ nói rõ ràng với Ô Chiếu.
Buổi chiều bận rộn một số việc vặt, trời nhanh chóng lại tối.
Tối vẫn là Ô Chiếu nấu cơm, hai người ăn uống dọn dẹp xong đã hơn tám giờ rồi, Ô Chiếu không đi tắm trước, hắn ngồi trên ghế đẩu trước nhà, dường như đang mong đợi điều gì đó.
Trì Tiểu Thiên đã biết Ô Chiếu có suy nghĩ gì về mình rồi, cậu không thể nào tắm rửa bình thản trước mặt Ô Chiếu nữa, nhớ đến tập sách nhỏ lấy được ở trạm y tế hôm nay: "Ô Chiếu."
Ô Chiếu ngẩng đầu: "Chú Trì."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play