Trì Tiểu Thiên đang trò chuyện với hệ thống nên không nhận ra sự bất thường của Ô Chiếu, nếu không cậu nhất định sẽ đề cao cảnh giác... điều cậu có thể làm cũng chỉ là đề cao cảnh giác mà thôi. Chạy trốn là không thể, nếu Ô Chiếu muốn, mạng cậu cũng có thể dâng cho Ô Chiếu.
Nuôi ngỗng trông nhà, Đại Bạch và Nhị Bạch đã sớm kêu réo ầm ĩ, thấy là Trì Tiểu Thiên và Ô Chiếu mới rụt đầu lại im lặng. Bánh rán cũng chẳng đủ no, Trì Tiểu Thiên về nhà lại bắt đầu bận rộn, nhóm lửa, lau bếp, vo gạo nấu canh.
Lần này Ô Chiếu không ngồi yên như đại gia trong nhà chính, hắn đi theo Trì Tiểu Thiên, Trì Tiểu Thiên đi đâu hắn theo đó. Trì Tiểu Thiên nhất thời không đoán được ý định của Ô Chiếu, cậu nghĩ đại thiếu gia này quá nhàm chán.
Trì Tiểu Thiên cời củi nhóm lửa, ngọn lửa liếm láp lên bếp, chiếu sáng rực cả gian bếp. Cậu vẫn mặc chiếc áo ba lỗ từ chiều, để trần cổ và cánh tay, làn da màu lúa mạch dưới ánh lửa phát ra một ánh sáng tinh tế. Thấy Ô Chiếu vẫn đang nhìn mình chằm chằm, cậu dò hỏi: "Cháu muốn nhóm lửa à?"
Lúc mới đến cậu cũng thấy nhóm lửa khá vui, từng mê mẩn.
Ô Chiếu cũng không biết. Đống củi bên cạnh bếp chất rất cao, chỗ cho người nhóm lửa nhỏ hẹp, lại đặt một cái ghế đẩu nhỏ. Chỉ riêng Trì Tiểu Thiên ngồi đó đã thấy chật chội rồi, nếu hắn lại ngồi vào chắc sẽ càng chật hơn, nếu không ngồi vừa chỉ có thể chen Trì Tiểu Thiên thôi.
Bếp vẫn thỉnh thoảng phát ra tiếng kêu tách tách trầm đục. Cuối cùng hắn cũng hạ quyết tâm, đại thiếu gia hạ mình gật đầu: "Ừm."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT