Vào ngày xuất phát, Trì Tiểu Thiên chuẩn bị ăn diện lộng lẫy. Nếu không phải cậu hết tiền thì cậu cũng phải thuê cho Trì Dã một bộ lễ phục giá trên trời. Cậu thức dậy từ bốn giờ sáng để trang điểm... rồi sáu rưỡi vẫn chưa tô xong phấn nền.
Mặt cậu hoặc là trắng bệch như bức tường vừa quét vôi, hoặc là màu da không đều, lốm đốm như tấm áp phích cũ bị bong tróc một nửa. Có câu nói thế nào nhỉ, càng hồi hộp càng dễ mắc lỗi. Bảy giờ, Trì Dã mới tỉnh ngủ, mặc một chiếc quần đùi bước ra đánh răng. Cửa phòng Trì Tiểu Thiên khép hờ, hắn đẩy ra, Trì Tiểu Thiên vừa vặn quay đầu lại: "...Đệt."
Trang điểm hoa khôi kiểu Nhật Bản, hay còn gọi là cơn ác mộng ban ngày.
Tâm trạng đang sụp đổ của Trì Tiểu Thiên nghe thấy tiếng "đệt" đó liền vỡ trận hoàn toàn: "Anh vào làm gì? Phòng của tôi là nơi anh có thể tùy tiện vào sao? Anh còn cười... Vãi nồi, anh còn cười?"
Trì Dã xoa mặt, cố gắng kìm nén: "Sao cậu lại trang điểm thành cái bộ dạng quái dị này nữa vậy, đừng trang điểm nữa, xấu chết đi được." Hắn có thân hình rất đẹp, tỉ lệ vai và eo tuyệt vời, dây quần màu xám nhạt buông thõng, còn có chút lười biếng: "Nhìn gì mà nhìn, còn lườm tôi? Cậu không thể không cho tôi nói thật chứ."
Trì Tiểu Thiên biết mình trang điểm xấu.
Sắc mặt cậu khó chịu, quay lưng lại với Trì Dã: "Ai cần anh lo."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT